Bàn tay thay đôi mắt
Những người khiếm thị đã vượt lên trên số phận mưu sinh và mưu cầu hạnh phúc. Hạnh phúc nở hoa từ nghị lực, ý chí kiên cường của họ. Không cam chịu tật nguyền Tại hẻm 245 Nguyễn Tất Thành (phường Phù Đổng, TP.Pleiku, Gia Lai) có một dãy trọ gồm 2 phòng mà người thuê là 2 người đàn ông khiếm thị bán chổi đót. Một người tên Lăng Văn Bền (SN 1982, quê ở Lạng Sơn). Người còn lại tên Bảy (SN 1988, quê ở Đak Lắc). Tôi đã theo chân Lăng Văn Bền bán chổi đót quanh các ngả đường ở TP. Pleku và tìm gặp nhiều người khiếm thị khác để nghe chuyện không đầu hàng trước số phận tật nguyền. Lăng Văn Bền bị mù lúc 7 tuổi. Theo Bền, nguyên nhân mù được xác định là do di truyền từ người bố. Từ nhỏ đến 15 tuổi, anh Bền sống với bố mẹ ở Lạng Sơn. Sau đó anh theo bạn rong ruổi cả nước bán chổi đót, bán vé số, bán muối i ốt. Từ năm 2010 đến nay, Bền ở Gia Lai mưu sinh. Những tháng đầu năm mới, anh bán vé số, bán muối. Các tháng còn lại trong năm, ...