Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 3 25, 2020

Gác rừng giữa chốn thâm sơn

Hình ảnh
NGUYỄN TÚ Đêm khuya, gió rừng thông thốc thổi làm tê buốt thịt da. Hơi nóng phả ra từ đống lửa trước lều tạm không đủ ấm cho những người đàn ông co quắp nằm ngủ trên nền đất hoặc võng. Họ ở đó để canh giữ cho cây rừng mãi xanh. Họ là những cán bộ, nhân viên, dân nhận khoán thuộc lực lượng giữ rừng của 2 Ban Quản lý rừng phòng hộ: Ia Ly (huyện Chư Pah) và Bắc Biển Hồ (TP. Pleiku, Gia Lai).  Ăn rừng, ngủ núi, uống nước sông… Đỉnh Chư Prông hay còn gọi đỉnh Cổng trời (địa phận xã Nghĩa Hưng, huyện Chư Pah) cao khoảng 1.200 m so với mực nước biển. Con đường lên đỉnh núi này lởm chởm đất đá và có nhiều đoạn dốc dựng đứng. Muốn lên núi phải đi bộ hoặc dùng loại xe máy độ chế. Trên đường lên đỉnh núi, ông Nguyễn Tất Thành-Phó trưởng Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Biển Hồ phát cho chúng tôi những cây gậy và hướng dẫn một vài kỹ năng khi leo núi như: chỉ uống ít nước khi khát; bẻ cành cây làm dấu phòng khi bị lạc đường…  Gửi xe ở một nhà dân, chúng tôi đi bộ hơn 2 tiếng từ đập nước